Thư cảm ơn từ người đứng ngoài cuộc
Đừng dùng lỗi của người lớn để trừng phạt trẻ con và cả chính mình. Tôi không thể chịu nổi khi nghĩ đến ánh mắt của bé. Nếu không muốn bé tự ti, hãy để bé gọi “Bố ơi”. Con trai anh rất đáng yêu và giống anh. Tôi hối hận vì không gửi quà cho bé trong thời gian yêu anh. Giờ tôi không còn tư cách nữa vì chúng ta đã chia tay. Tôi mong anh không phải sống trong hối tiếc khi không gặp bé. Nếu không làm tròn trách nhiệm cha, anh không có quyền tìm hạnh phúc mới. Anh sống tình cảm, hãy theo đuổi trái tim mình. Bé là con trai anh mà! Nếu tôi gặp bé sớm hơn, có lẽ mọi chuyện đã khác.
Tôi, 23 tuổi, từng nghĩ nỗi đau bị người yêu phụ bạc là lớn nhất. Nhưng sau khi gặp bé Tôm, con anh, tôi nhận ra nỗi đau bị cha bỏ rơi của nó còn lớn hơn nhiều. Tôi có thể tìm người yêu mới, nhưng Tôm không thể có người cha thứ hai. Đó là bi kịch, và chỉ có anh mới xoa dịu được nỗi bất hạnh đó. Hãy coi như anh vừa đi công tác 2 năm, giờ trở về bên con, đưa Tôm đi chơi và tạo nên những kỷ niệm đẹp. Đừng đánh cắp tuổi thơ của con trai mình; tiền bạc không thể bù đắp tình cha con mà nó cần.
Tôi đã từng rất hận anh và muốn trả thù vì những tổn thương mà anh và gia đình gây ra. Nhưng tôi nhận ra rằng so với nỗi đau của con trai anh, việc tôi không vượt qua được nỗi đau của mình là ích kỷ. Vì vậy, tôi quyết định dừng lại và đi con đường riêng. Nếu có dịp nhìn sang bên, tôi mong sẽ gặp được bố con anh. Chúc anh làm một người cha tốt!


Source: https://afamily.vn/thu-ta-tu-cua-ke-thu-ba-20110803021359114.chn